Một nghiên cứu mới nhất đã khẳng định tình yêu lãng mạn không chỉ là sự bùng nổ cảm xúc, mà còn là một động lực tự nhiên, cũng mạnh mẽ như cơn đói vậy.
Bạn đang xem: Vì sao lại yêu
Các nhà nghiên cứu đã chụp não của những người đang yêu khi cho họ xem bức hình của người yêu mình. Hoạt động tích cực trong vùng tặng thưởng đã khiến nhóm đi tới kết luận rằng tình yêu đôi lứa tạo ra một động lực thể chất, rất khác so với sự thôi thúc tình dục, nó cứ âm ỉ cho đến khi người ta kiếm được phần thưởng của mình. Điều này thôi thúc các đôi luôn mong mỏi, thèm khát để đến được với nhau, cho dù có mất bao lâu.
Người đứng đầu nghiên cứu, nhà nhân chủng học Helen Fisher tại Đại học Rutgers ở New Jersey (Mỹ), cho biết về mặt khoa học, sex và sự lãng mạn là 2 thứ khác biệt. Và động lực của tình yêu thực sự gồm 3 ham muốn khác nhau.
"Thứ nhất là động lực tình dục khiến bạn đi tìm kiếm thứ gì đó mơ hồ. Tiếp đến là tình cảm lãng mạn, sự ngây ngất của mối tình đầu cho phép bạn tập trung năng lượng và bảo tồn thời gian tìm hiểu. Và cái thứ 3 là sự gắn kết".
Thứ mạnh nhất trong 3 ham muốn này không phải là sex, mà là sự lãng mạn. "Mọi người không thèm đến chết vì sex. Tôi đã đọc các bài thơ trên toàn thế giới, thậm chí từ cách đây 4.000 năm. Mọi người sống vì yêu, chết vì yêu, họ ca hát, nhảy múa vì tình yêu". Fisher, đồng thời là tác giả cuốn Why We Love, nói.
Trong khi nhiều phụ nữ tin rằng bộ não của đàn ông bị chi phối bởi sex, nhưng Fisher cho biết vẫn có bằng chứng cho thấy đàn ông bị chi phối mạnh mẽ cả bởi sự lãng mạn. "Đàn ông yêu nhanh hơn phụ nữ, bởi họ yêu bằng mắt. Và 3/4 người tự kết liễu đời mình vì tình là đàn ông, chứ không phải phụ nữ", Fisher nhấn mạnh. "Đây là một động lực mạnh mẽ, một phần tất yếu của nhân loại. Sẽ không thể tồn tại nếu đàn ông không yêu cuồng nhiệt như phụ nữ".
Tác giả thừa nhận rằng đàn ông bị chi phối bởi hình ảnh, nhưng có một lý do quan trọng cho điều đó: "Trong hàng triệu năm, đàn ông phải đi tìm kiếm đàn bà, và đo đạc, nhận định liệu cô ấy có thể là người sinh cho anh ta những đứa con khoẻ mạnh".
Ông Fisher bổ sung: "Trong những anh chàng tham gia thử nghiệm, phần não liên quan tới sự kích thích hình ảnh của họ cũng hoạt động. Điều đó có nghĩa là khi nhìn vào hình ảnh của người yêu, họ cũng đang sử dụng mọi cơ chế thị giác".
Ngược lại, ở những phụ nữ xem bức hình của người yêu, não họ lại kích hoạt một vùng khác. Cả đàn ông và đàn bà đều có những phản ứng tình cảm khác nhau... hưng phấn, say mê, ám ảnh... Nhưng ở phụ nữ, một phần não liên quan tới sự hồi tưởng trí nhớ cũng được kích hoạt. "Đó chính là vì trong hàng triệu năm nay, phụ nữ luôn phải ghi nhớ liệu anh ấy đã đi kiếm đồ ăn về cho mình. Và phụ nữ vẫn luôn nhớ. Họ nhớ mọi chi tiết của mối quan hệ".
Nhưng nếu sự lãng mạn, chứ không phải sex, mạnh mẽ và quan trọng đến vậy trong cuộc sống, và nếu bộ não cho thấy đàn ông cũng bị thôi thúc mạnh mẽ bởi sự lãng mạn như đàn bà, thì tại sao cảm xúc yêu đương lại phai nhạt nhanh đến vậy?
"Tôi cho rằng điều đó xảy ra vì một lý do quan trọng, nó giúp chúng ta tập trung năng lượng với một người vào một thời điểm, từ đó giúp bảo tồn thời gian và sức lực cho việc tìm hiểu. Chúng ta có thể sẽ chết vì suy kiệt, và sẽ không thể làm được việc mình cần làm, nếu chúng ta luôn có những cảm xúc mạnh mẽ này trong cả đời".
Fisher bổ sung: "Tôi cho rằng điều thông thường sẽ là bạn chuyển khỏi cảm giác yêu đương mãnh liệt đó sang một cảm giác sâu sắc, yên bình và hợp nhất hơn với người đó - sự gắn kết liên quan tới một hệ não khác".
Mọi người không hẳn thoát khỏi tình yêu, mà họ đi tới sự gắn kết. Nhưng có một cách để giữ gìn cảm giác lãng mạn đó - làm những việc mới lạ cùng nhau.
"Tình yêu chắc chắn sẽ thay đổi qua thời gian. Nếu bạn muốn duy trì sự si mê, thèm khát, hưng phấn và quên mình với người ấy, hãy làm những điều mới mẻ cùng họ. Nó sẽ gia tăng làm lượng dopamine trong não. Đó là một trong những hoá chất chủ yếu liên quan tới tình yêu lứa đôi".
Xem thêm: Tại sao vai bị u hiệu ung thư xương vai, các dấu hiệu ung thư xương vai
George Washington từng nói trong tất cả những thứ ông đã làm trong đời, điều quan trọng nhất với ông là một buổi chiều với một phụ nữ đặc biệt. "Mọi người sẽ không bao giờ quên tình yêu", Fisher khẳng định.
"Trứng rán cần mỡ
Bắp cần bơ
Yêu không cần cớ
Cần anh cơ". "Đố ai định nghĩa được chữ yêu
Có khó gì đâu một buổi chiều...
"Trứng rán cần mỡBắp cần bơYêu không cần cớCần anh cơ". "Đố ai định nghĩa được chữ yêuCó khó gì đâu một buổi chiềuGặp cô em gái xinh xinh ấyRồi thương rồi nhớ gọi là yêu" .
Có thật là ta yêu một người chẳng vì nguyên cớ gì? Có thật vì duyên số đưa đẩy khiến ta và họ rơi vào lưới tình? Thế giới này có mấy tỉ người, vậy mà ta lại chỉ "chấm" đúng anh đó/cô đó mà thôi. Xã hội học cho rằng đàn ông bị thu hút bởi những người phụ nữ trẻ đẹp (khuôn mặt cân đối, hông rộng, nét trẻ trung, v.v.) và phụ nữ bị thu hút bởi những người đàn ông có tiền, địa vị và vẻ ngoài nam tính (vai rộng, hàm khỏe, giọng nói trầm). Bạn có bao giờ tự hỏi, tại sao nhất định là người đó? Tại sao bạn yêu người đó mà không phải một ai khác? Cùng tìm hiểu xem tâm lý học giải thích như thế nào về nguyên do chúng ta yêu một người.
Các lý thuyết tâm lý thường tập trung vào ảnh hưởng của thời thơ ấu đối với việc ta lựa chọn người ta yêu. Mặt khác, các lý thuyết thiên về quy trình tập trung vào việc lọc những người mà ta thấy họ có tiềm năng và rồi theo thời gian, với những tiêu chí lựa chọn nhất định, trong bước tiếp theo, ta chọn một người phù hợp nhất.
Các nhà khoa học nhận dạng tình yêu chia ra làm hai loại:1. Nhận dạng từ bản thân chúng ta (nhận dạng ái kỷ):Bạn yêu một người vì người đó có nhiều điểm giống bạn, hoặc là bạn đã từng có suy nghĩ, thái độ, cách sống giống với người đó trong quá khứ. Tôi cho rằng đây là một tình yêu gắn kết bởi sự đồng cảm, thấu hiểu vô cùng sâu sắc.
Anh cùng công ty với bạn tôi chứng kiến quá trình làm việc đầy gian nan, vất vả của bạn ấy ở giai đoạn mới vào làm, chưa thích nghi được với áp lực ở môi trường mới. Bạn kể rằng anh nói anh có cảm tình với bạn bởi vì ở bạn, anh nhìn thấy hình ảnh của anh mấy năm về trước: cũng chật vật chân ướt chân ráo mới vào nghề, làm sai thì bị mắng liên tục... Thế là, anh yêu từ lúc nào không hay.
Hoặc có thể người ấy có một đặc điểm gì đó mà bạn luôn khao khát nhưng bạn lại không có được. Ví dụ như tôi vốn là một đứa thuần "dân Xã hội". Xưa, bố tôi dạy bồi dưỡng đội tuyển Toán nhưng tôi lại chẳng giỏi Toán, ngẫm lại thấy có lỗi với bố dễ sợ..hic... Dở Toán, cũng chẳng mê Toán nhưng tôi rất chăm "học ké", cốt là để tia mấy anh trong đội tuyển (thấy có lỗi với bố x2...hic). Bản tính mơ mộng thơ văn lai láng nhưng trước giờ tôi lại chỉ toàn crush ngay các anh là "dân Tự nhiên". Cũng từng có người nói thíchtôi vì tôi hay đàn ca hát múa trong khi anh rất mê nhưng lại không có khiếu văn nghệ văn gừng gì. Vậy đó, ví dụ bạn ao ước vẽ đẹp, bạn sẽ rất mê người khéo tay vẽ đẹp; ví dụ bạn không giỏi thể thao hoặc ngại vận động, bạn sẽ rất ngưỡng mộ những người năng động, thích tập luyện thể dục thể thao thường xuyên.
Hiểu về 5 ngôn ngữ tình yêu (kèm 5 Love Languages Test tiếng Việt)Bài viết gửi bởi Lavender Nguyen trong mục Kỹ năngmuabanvali.com
2. Nhận dạng kết nối (gắn kết): Bạn yêu người đó vì họ cho bạn có được cảm giác thân thuộc, họ gợi nhắc bạn về những người mà bạn yêu mến. Đây giống như cảm giác mà bạn có được với bố mẹ bạn vậy. Cho nên người ta mới nói, con trai sẽ thường yêu một người mà họ cảm thấy giống mẹ họ. Điều này cũng tương tự đối với con gái. Người ta cũng cho rằng nếu thời thơ ấu đứa trẻ càng gắn bó, yêu thương cha mẹ thì khi lớn lên, người yêu có nét giống cha mẹ sẽ càng thu hút họ. Các nhà khoa học cũng cho biết nét giống nhau này không phải là hoàn toàn giống mà chỉ giống ở một mức độ nào đó.Hồi tôi học lớp 12, có cậu nhóc lớp 11 tỏ tình. Tôi từng hỏi sao lại là chị? Bởi tôi thấy chúng tôi chẳng có điểm chung và tôi cũng đoán mình không phải mẫu người con gái mà cậu thích. Thế là cậu cười hiền, nói rằng cách chị nói chuyện làm em thấy thân thuộc lắm, vì chị giống với thím em? Ủa..... ??? Ủa ủa..??? Ra là thím (vợ của chú cậu) là người mà cậu rất quý từ khi còn bé. Thím tâm lý và chiều chuộng cậu như thể con ruột. Những khi bị bố mẹ mắng thì nhóc lại chạy đi khóc với thím. Đến giờ lâu quá rồi không gặp lại, tôi quên mất hỏi cậu một câu "thế cuối cùng là thím trẻ như chị hay chị già như thím?".
Trong tiểu thuyết David Copperfield của Charles Dickens, Dora - người vợ đầu của David mang rất nhiều đặc điểm giống với mẹ của anh. Mẹ anh từng được gọi là "wax doll", bà mỏng manh, xinh xắn, ngây thơ và được miêu tả như là một người phụ nữ "không có năng lực" để trở thành một người mẹ, người vợ. Bà cũng lệ thuộc người chồng sau, yếu đuối và không bảo vệ được con trai của mình. Dora và mẹ của David có rất nhiều điểm chung, từ ngoại hình đến tính cách. David yêu quý gọi vợ mình là "child-wife", anh yêu Dora cũng bởi dáng vẻ yếu ớt mỏng manh, tính cách hồn nhiên, ngây thơ. Và Dora, cũng được biết đến như là người phụ nữ không giỏi các công việc quán xuyến gia đình.
Nếu chúng ta chia hai cách tiếp cận này hơn nữa, có nhiều yếu tố sinh học, xã hội, tâm lý và văn hóa khác nhau ảnh hưởng đến lựa chọn người yêu.